Muôn tâu Thượng Đế
Suốt mấy năm qua
Làm báo TUỔI HOA
Nay thần xin kể
Cho Ngài được rõ
Tờ báo học sinh
Nho nhỏ xinh xinh
Mà ai cũng thích
Từ chú con nít
Cho đến cụ già
Cũng không bỏ qua
Họ yêu nó lắm
Tờ báo xinh xắn
Của đám trẻ con
Đẹp nhất Saigon
Chính là báo ấy
Thần tâu tật đấy
Chẳng dám nói ngoa
Sau đến việc nhà
Thần xin kể nốt
Con người thật tốt
Rất yêu trẻ con
Thường cho... "bòn bon"
Là bác Chủ nhiệm
Thư ký tòa soạn
Là anh Trường Sơn
Đã bốn năm hơn
Làm việc chăm chỉ
Không bao giờ nghỉ
Đọc viết liên miên
Suốt ngày suốt đêm
Ở ngay tòa soạn
Vóc người hơi ốm
Nhưng viết thật hăng
Rất "hách xì xằng"
Bởi đôi kính trắng
Lâu nay lại vắng
Anh Nhật Lệ Giang
Gặp anh thần than
"Sao không viết nữa?"
Anh bèn phải hứa
Sẽ viết số Xuân
Chắc sẽ tưng bừng:
Trăm hoa đua nở.
Còn về phái nữ
Vắng chị Huyền Nga
Chị phải đi xa
Mọi người nhung nhớ
Nhiều cô độc giả
Viết thư hỏi thăm
Song chẳng hồi âm
Vì chị ấy bận
Du lịch lên tận
Kim tinh Hỏa tinh
Tìm hiểu tình hình
Để về viết tiếp
Nhưng mà chẳng kịp
Cho số báo Xuân
Khiến anh Trường Sơn
Phải chạy đi gặp
Anh Hoàng Đăng Cấp
Nhờ viết một bài
Cho kịp ngày mai
Đem đi sắp chữ
Cũng là phái nữ
Rất được cảm tình
Các cô nữ sinh
Giọng văn Bích Thủy
Duyên dáng thùy mị
Chị ít đến đây
Bởi có một bầy
Nhóc con bé tí
Làm Tổng Thư ký
Cho báo TUỔI XANH
Nữ sĩ Minh Quân
Cũng về họp mặt
Đó là sự thật
Tòa soạn Tuổi Hoa
Thần vừa kể qua
Những cây bút "bự"
Bây giờ tuần tự
Thần xin điểm danh
Các chị các anh
Đang còn cắp sách
Xin kể trước nhất
Họa sĩ Vi Vi
Người chi lạ kỳ
Tóc dài đến ót
Vẫn không chịu hớt
Anh Nhật Lệ Giang
Thấy vậy "ngứa gan"
Bèn dùng kéo "đớp"
Thần thấy tội nghiệp
Cho anh sinh viên
Gương mặt hiền hiền...
Tuy nhiên rất tếu
Anh không hay mếu
Ít hay dỗi hờn
Như chú "nhóc con"
Tên là Trinh Chí
Người thì bé tí
Trông thật đáng thương
Nhưng "làm nũng" luôn
Nên ai cũng ghét.
Anh chàng Dzíc Dzắc
Đích thị Quyên Di
Dáng người nhu mì...
Giống như con gái
Có duyên ăn nói
Có tài làm thơ
Nên giữ vườn hoa
Lớn hơn một tí
Khiến cho Trinh Chí
Cứ khóc lóc hoài
Đòi thêm đất đai
Để trồng hoa dại
Nhưng mà xin mãi
Anh Cả chẳng cho
Hắn buồn lắm cơ
Nhờ thần tâu vậy.
Những điều thần thấy
Những điều thần nghe
Xin kể hết ra
Cho Ngài được rõ
Thân hình nho nhỏ
Mái tóc dài dài
Để chấm bờ vai
Dáng đi mảnh khảnh
Ở phòng bên cạnh
Đó là chị Duyên
Làm việc thật siêng
Đọc bài sửa bản.
Có tài làm bánh
Đôi mắt đen huyền
Nói chuyện huyên thuyên
Là bé Hồng Hạnh
Mái tóc ngăn ngắn
Giống tựa con trai
Thường đến đây hoài
Những chiều được nghỉ.
Đến chú quản lý
Cũng bận lắm cơ
Từ trước đến giờ
Lo việc gởi báo
Cho thật chu đáo
Những số Tuổi Hoa
Đem đến mọi nhà
Nguồn vui tươi mới
Bây giờ kể tới
Chú "chef typo"
Ngồi bàn "bureau"
Gần bên cửa sổ
Làm việc cực khổ
Nhưng chẳng hề than
Gặp chú lẹ làng
Cười chào tức khắc
Những người vắng mặt
Anh Nguyễn nhà ta
Với lại anh Hà
Cũng vừa đi lính.
Đổi đi lục tỉnh
(chả biết phải không?)
Mọi người chờ mong
Vẫn không tin tức
Thần xin kể tiếp
Cây bút miền Nam
Nổi nhứt trong năm
Là Nguyễn văn Nghệ.
Những người ở Huế
Có Thương Việt Phương
Với Kim Dao Phương
Thường đi một cặp
Bấy lâu phiêu bạt
Quang Thi mới về
Tìm lại Tuổi thơ
Bên giòng suối nhỏ
Cô bé má đỏ
Tự Hương Kim Long
Rất yêu màu hồng
Tuổi xanh mắt ngọc
Người vừa du học
Là anh Văn Hương
Hiện theo học trường
Bên Gia Nã Đại
Có người con gái
Mang tên Kiều Thanh
Nổi tiếng thơ xanh
Cũng sang Pháp Quốc
Những người đến trước
Từ mấy năm qua
Giã từ Tuổi Hoa
Cũng gần một nửa
Bây giờ phái nữ
Còn chị Trang Vân
Truyện ngắn bao lần
Hăng say sáng tác
Còn việc phóng tác:
Có Vũ Phương Trình
Truyện trong gia đình:
Yên Lam Sơn Tử
Về chuyện dã sử
Mới về trong năm
Thêm Huyết Phượng Tâm
Với Hà Thúc Khánh
Những chuyện ngăn ngắn
Thì có Phương Vy
Châu Hà, Chí Nhi
Thêm Lê Dũng Mỹ
Gần đây Tỉ Tỉ
Ở đất thần kinh
Và chàng Vũ Chinh
Quê hương Đà Lạt (?)
Nổi danh sáng tác
Nhiều nhất vườn hồng
Là Đỗ Tư Long
Mỗi kỳ vài chục (*)
Còn bao nét mặt
Ôi nhiều lắm cơ
Nhất là vườn thơ
Thần không nhớ kịp
Hoa nào cũng đẹp
Hoa nào cũng xinh
Thần có một mình
Làm sao ghi hết
Những người "lỡ" sót
Xin chớ làm buồn
Mà hãy xót thương
Dùm thần tội nghiệp
Quanh năm ở bếp
Lo việc nấu cơm
Cuối tháng lãnh lương
... Đi ăn phở tái
Thần thì rất dại
Học dốt, u mê
Bẩm tính dại khờ
Nên không nhớ rõ
Những người vừa kể
Chỉ là tượng trưng
Như cây trong rừng
Còn nhiều vô số.
Muôn tâu Thượng Đế
Thần vừa trình qua
Việc nhà Tuổi Hoa
Cho Ngài được rõ
Giờ phần độc giả
Họ thích... "leo thang"
Đòi tăng thêm trang
Cho kịp vật giá
Nhưng mà anh Cả
Chưa biết tính sao
Chờ lệnh tối cao
Của bác Chủ nhiệm.
Nếu đồng quan điểm
Mỗi tháng hai kỳ
Mỗi số mười tì
Tha hồ mà đọc
Các em hết khóc
Thần cũng hoan hô
Nhưng còn phải chờ
Sang năm đã chứ
Muôn tâu Thượng Đế
Thần đã kể xong
Việc ngoài việc trong
Cho thần lui nhé!
Sang năm thần nhớ
Ghi thật rõ ràng
Dài suốt trăm trang
Cho Ngài được thấu
Ký tên đóng dấu
Táo quân TUỔI HOA
Viết tại thành đô
Hăm ba tháng chạp.
TRINH CHÍ
Sao y bản chính
_________________
(*) Mỗi kỳ Đỗ-Tư-Long gởi về tòa soạn từ 20 đến 50 bài thơ.
(Trích từ tạp chí Tuổi Hoa Xuân Đinh Mùi, 1967)