Các em thân mến,
Trong quyển PHÁP VĂN ĐỘC BẢN của D. Lafferranderie, ông Krum macher có kể chuyện như sau:
Một người làm ruộng một hôm mang từ thành thị về bốn quả đào tươi đẹp. Mấy đứa con của ông ta từ trước đến giờ chưa hề thấy quả đào nào đẹp đẽ như thế nên nhìn thích thú trái cây đỏ mịn này.
Người cha chọn quả to nhất trao cho người vợ và phát những quả còn lại cho ba đứa con.
Tối đến, người làm ruộng hỏi xem mấy đứa con nhận xét thế nào về mấy quả đào.
Người con trưởng trả lời: Trái của con ngon lắm! Con cất kỹ cái hột. Con muốn đem trồng để có một cây đào.
Đứa con trẻ nhất la lớn: Còn con, con ăn ngay lúc ba cho và con đã quăng hột đi rồi.
Người cha bèn hỏi người con thứ hai: Còn con, Hiền, thế nào?
Hiền ngập ngừng một lúc, mới trả lời: Con đã đem trái đào sang cho anh Bình, con bác Tư trong xóm. Ảnh đang đau.
Người cha hỏi tiếp: Thế thì các con thử xem trong ba con, ai dùng trái đào lợi ích nhất.
Người con lớn và đứa con út đồng thanh la lên:
- Thưa ba, Hiền.
Lúc ấy, Hiền im lặng và mẹ Hiền ôm Hiền vào lòng, đôi mắt đẫm lệ vì quá xúc động.
Các em thân mến,
Cử chỉ vị tha đẹp đẽ của Hiền đáng cho các em noi theo.
Các em hãy thương người, các em hãy nghĩ đến người xung quanh đang thiếu thốn hơn các em, đang cần đến các em, rồi các em sẽ thấy tinh thần các em được thoải mái, yên vui.
Ông Denis Diderot cho rằng: Người sung sướng nhất là người đã tạo ra hạnh phúc cho thật nhiều người khác.
Và ông Jeqan de la Buyère cũng đồng quan điểm: Niềm vui sướng tế nhị nhất là tạo ra niềm vui cho kẻ khác.
Chắc các em cũng đồng ý với hai nhà tư tưởng trên.
Thân mến chào các em
NGUYỄN HÙNG TRƯƠNG