Mai tôi đi rồi
xin giã từ thế giới học trò với nhiều thương tiếc.
Mai tôi đi rồi
xin giã từ bạn bè với nhiều kỷ niệm,
Mai tôi đi rồi
đi đột ngột như một loài hoa nở về đêm,
Mai tôi đi rồi
kỷ niệm nào tôi mang theo,
kỷ niệm nào tôi để chết trong quên lãng?
Mai tôi đi rồi
hành trang nặng trĩu tủi hờn
và bước chân tuổi trẻ mang hành trình vào chất tưởng,
Mai tôi đi rồi
thời gian sẽ là buổi sáng có sương trắng ngủ dài trên mặt đất với cảm tưởng đầu tiên tôi xin giao hòa 1 bài thơ thứ nhất để định nghĩa cuộc đời:
Ai đã bảo cuộc đời là đoạn đường lý tưởng?
Ai đã bảo cuộc đời là đoạn đường chông gai?
riêng tôi cuộc đời là tiếng mẹ ru con ngủ và tiếng khóc của người thân thuộc hoặc u mê hơn cuộc đời là chiếc nôi và hố dài hình chữ nhật.
Mai tôi đi rồi
không có người đưa tiễn
bởi mặt trời xuống núi cũng mù sương,
con chim đó bây giờ đã vỗ cánh,
các bạn và người thân đừng nghĩ gì đến người ra đi mà nên cầu nguyện cho quê hương từng đêm về súng nổ,
Mai tôi đi rồi
bài thơ này xin làm quà giã biệt.
TRẦN MIÊN TRƯỜNG
(ĐỖ TƯ LONG)
--------------------------
Đỗ Tư Long, 1 bạn thơ của chúng ta đã giã từ nếp sống học trò để vui đời quân ngũ
Long xin các bạn thơ viết thư cho Long vào những lúc rảnh.
Địa chỉ: Đỗ Tư Long, Đại đội 1-67, Trung đội 1, Tiểu đội 2, KBC 4773
(Trích từ tạp chí Tuổi Hoa số 66, ra ngày 1-4-1967)