Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

Xin Lại Làm Con Của Mẹ

Khi chưa đến tuổi hiểu biết, tôi thường hay thầm giận má tôi, vì nghĩ má không thương tôi, hay chính xác hơn, không thương tôi nhiều như tôi muốn.
Mục đích tôi viết tùy bút này nhân dịp Vu Lan năm nay, là thử phân tích xem điều tôi nghi ngờ có đúng hay chăng.
1. Ưu tiên 1 của má tôi chính là ba tôi. Bằng chứng ư? Chính má tôi đã xác nhận trong một lần trò chuyện với tôi, rằng... Con có cả bầy, nhưng chồng chỉ có mỗi một, nên thương chồng nhứt là lẽ đương nhiên.
2. Má tôi theo xưa, trọng nam khinh nữ. Má tôi chuộng con trai hơn con gái. Sau này má tôi cũng (một cách kín đáo, khéo léo) thích cháu trai hơn cháu gái. (Dĩ nhiên tôi mà đã phát ngôn thì....luôn luôn... nói có sách mách có chứng).
3. Má tôi thích người đẹp trai. Bằng chứng hùng hồn là má lấy ba. Chồng cũng thế, mà con trai cũng vậy. Vì vậy con trai nào đẹp thì được má tôi thiên vị hơn những anh kém sắc!
4. Ngoài việc phải quán xuyến gia đình và công ăn chuyện làm ra, má tôi vẫn còn phải lo "đối ngoại". Má tôi phải đối nhân xử thế với họ hàng hai bên nội ngoại, hàng xóm láng giềng, bạn bè (phần lớn là của ba tôi), khách khứa, việc chùa chiền... sao cho trong ấm ngoài êm, không bị làng nước chê cười.
Tôi chỉ nghĩ được đến vậy, nhưng thử hỏi các bạn chứ, một thân má tôi bị chia năm xẻ bảy như thế, thì cái phần tình thương của má tôi dành cho tôi, sau những ưu tiên 1, 2, 3, 4... như kể trên thì khỏi nói chắc các bạn cũng đủ hiểu rồi!
Năm nay Vu Lan tôi không còn mẹ. Tôi sẽ tự cài lên áo mình một bông hồng trắng, và nhắn nhủ thầm với má tôi rằng: Nếu có kiếp sau, (cho dù có những lời tự sự trên) tôi vẫn xin một lần nữa lại được làm con của mẹ, một người mẹ nhân từ, phúc hậu nhứt mà tôi có may mắn được kề cận trong đời này.
 
Trần Thị Phương Lan
(Bút nhóm Hoa Nắng)
 

Không có nhận xét nào:

oncopy="return false" onpaste="return false" oncut="return false"> /body>