Thứ Ba, 7 tháng 5, 2024

Tình Bạn

 

 Thư của em X. Gia Định:

... Em với Y là bạn thân, gần đây em được bầu làm trưởng lớp. Từ đó, Y ít nói chuyện với em vì mặc cảm thua kém. Sau đó, em có chuyện xích mích nhỏ với Y. Y có vẻ giận, nhưng vẫn nói chuyện vui vẻ.

Giờ ra chơi hôm thứ ba vừa qua, em và Y giỡn với nhau. Y lấy giẻ lau bảng in vào mặt em. Em nổi giận tát lại. Y nhìn em nói:

- Tao giỡn một chút mà mày làm vậy đó hả.

Em sừng sộ:

- Mày giỡn! Giỡn kiểu gì kỳ cục vậy?

Y bỏ đi và viết thư cho em rằng yêu cầu em từ nay gặp mặt đừng cười đừng hỏi. Nếu 1 trong 2 đứa sai lời sẽ chết vì bom đạn. Cuối thư Y buông gọn: cám ơn mày trước.

Chị ơi! Em biết làm sao để hàn gắn lại tình bạn giữa em và Y bây giờ. Em rất thông cảm và thương Y...

Trả lời:

Thư em khiến chị thật cảm động. Vào thời buổi này, cái tình bạn trong sáng của em thật đáng làm gương cho biết bao người. Tình bạn luôn luôn cao quí. Bạn cũ như rượu lâu năm, người xưa đã nói thế, vì bạn càng chơi với nhau lâu càng hiểu nhau và cảm thông nhau. Trong truyện cổ nước ta, đã có biết bao gương  về tình bạn mà chị chắc em đã đọc.

Chị biết em rất thương Y, đang đang rất bối  rối thấy tình bạn sứt mẻ cho nên chị phải trả lời gấp để an ủi em phần nào.

Trước hết, chị thấy em có 1 phần lỗi. Hai em đã thương nhau như vậy tất nhiên là bạn rất thân rồi. Vậy sao từ khi được bầu làm trưởng lớp thì bạn bắt đầu xa cách vì mặc cảm. Chơi thân với bạn mà còn để bạn bị mặc cảm là ta vụng xử rồi đó em. Đáng lẽ sự em làm trưởng lớp mà vui thì bạn em cũng phải cùng chung niềm vui đó cơ chứ. Chị e rằng em có 1 vài hành động vô tình nhưng bạn suy diễn thêm ra rồi thành mặc cảm chăng. Em cũng nên thông cảm vì luôn luôn người ở vị trí kém cũng dễ tủi thân, nếu không có một tâm hồn thật khoáng đạt.

Y giỡn em như vậy có lẽ cũng hơi quá, nhưng em trả đũa thì nặng em ạ. Em tội nghiệp Y là phải lắm, Vào hoàn cảnh ấy, Y đã rất đau lòng mà viết lá thư đó, em à. Đấy cũng là một phản ứng tiêu cực mà thôi. Bây giờ chị đề nghị thế này. Nếu em vì thương Y mà buồn khổ như vậy thì chắc Y cũng đang buồn khổ không kém em đâu. Em viết mấy chữ xin lỗi Y đi (có nhiều khi mình phải, mà vị tình vẫn cứ nên xin lỗi). Chị tin rằng Y sẽ ôm lấy em mà khóc, và 2 em sẽ hết giận nhau. Còn về vụ thề thốt thì em đừng lo. Thuở nay mỗi ngày có vài trăm ngàn người thề khắp nơi mà chẳng ai làm sao đâu. Nếu tin rằng có thần thánh để bắt những người thề phải lãnh hậu quả thì cũng phải tin số mạng, nếu số chưa chết mà chỉ vì giận nhau thề bậy mà chết được thì có khác gì người đời xử tử một người chỉ mắc có cái tội chạy xe sai luật đi đường hay sao. Vả lại, "tâm động quỉ thần tri" lòng em yêu thương bạn như thế thì quỉ thần cũng phải ủng hộ, sao lại phạt các em được.

Chị ước mong hai em đã hết giận nhau rồi. Còn nếu chư hết giận thì chị thiết tha mong Y đọc bài này, nghĩ tới tình bạn và nỗi buồn của X mà hết giận X, và hai em lại thân nhau như xưa, hơn xưa.

Cuối cùng, chị xin lỗi đã đổi cả tên hai em vì chị sợ rủi chị vụng về lại làm Y giận X thêm thì chị sẽ ân hận xiết bao.


Chị ĐỖ PHƯƠNG KHANH    

(Trích tuần báo Thiếu Nhi số 37, ra ngày 7-5-1972)
 

Không có nhận xét nào:

oncopy="return false" onpaste="return false" oncut="return false"> /body>