1. Một con bồ câu xanh có chiếc chuồng xinh xắn trên cành cây bưởi. Cành cây rậm lá, tươi mát, đến mùa Xuân trổ đầy bông thơm ngát. Chim câu xanh sống ở đó thật êm đềm, sung sướng. Nhưng vốn là một con vật có từ tâm, nó thường thở dài bảo:
- Mình được sung sướng như thế này cũng nên chia sẻ hạnh phúc với kẻ khác xấu số hơn. Phải vậy không cô chú se sẻ?
2. Vợ chồng chim sẻ là chỗ lân bang với chim câu xanh. Thường chim câu xanh vẫn trò chuyện với đôi vợ chồng này, nhưng chỉ nói vọng xa xa thôi, vì vẫn chê đôi sẻ ở bẩn, có bộ lông xù dính đầy bụi bậm. Vả tính vợ chồng nhà sẻ thường lắm điều chiêm chiếp luôn miệng nên ít khi chim câu xanh cho phép họ bén mảng lại gần. Tuy vậy đôi sẻ cũng không lấy làm giận nên đồng thanh đáp:
- Phải, phải bác nên tìm một người bạn sống chung cho vui cửa vui nhà.
3. Thuận ý, chim câu xanh liền bay đi tìm bạn. Nhưng những chim câu như nó phần đông đều có nơi ăn chốn ở tử tế không có con nào muốn theo về với nó cả.
Một buổi sáng, nó gặp trên nóc một tòa cổ miếu một con chim câu trắng. Nom bộ dạng bơ phờ mệt mỏi của con chim bạn, nó đến gần bảo:
- Chào bác câu trắng, xem chừng bác có vẻ lẻ loi mệt nhọc. Vậy mời bác về ở với tôi, chúng ta cùng chia nhau ở chung một chuồng xinh xắn trên cành bưởi đầy hoa thơm ngát.
4. Nhưng chim câu xanh rất đỗi ngạc nhiên khi thấy câu trắng nghểnh cao cổ kiêu hãnh trả lời:
- Một cành bưởi à? Thế thì đáng buồn lắm nhỉ! Bác có lòng tốt song tôi ưa cuộc đời phóng khoáng, thích xê dịch. Tôi chỉ tạm nghỉ cánh một chút rồi lại bay bổng chu du khắp chốn. Ruộng xanh bát ngát, đồi núi chập chùng mới thỏa tầm mắt của tôi, vì tôi bay rất nhiều, rất cao chẳng khác gì một chiếc phi cơ trên mây xanh vậy.
Bất mãn, chim câu xanh để mặc chim câu trắng đứng đó, bay về tổ.
5. Từ xa, vợ chồng nhà sẻ vừa thấy bóng chim câu xanh trở về đã tranh nhau cất tiếng hỏi:
- Thế nào, bác đã tìm được người bạn nào chưa?
Ngượng ngùng, chim câu xanh kể lại chuyện vừa gặp.
Chị sẻ liền an ủi:
- Ồ, có gì đáng buồn đâu bác? Gã câu trắng kia thích giang hồ lang bạt, thì kệ gã. Hơi đâu bác phải buồn vì lời lẽ kiêu hãnh của gã! Theo thiển kiến của em thì có ngu xuẩn mới thích phiêu bạt như thế.
6. Anh sẻ chõ ngay mỏ vào:
- Ờ, thế mà mới hôm qua cô còn ước ao được bay la cà khắp chốn, cô cũng muốn lang bang như... "một cánh chim bạt gió" đó thôi!
Chị sẻ gân cổ cãi:
- Tôi à? Tôi có nói thế bao giờ?
Vợ chồng nhà sẻ cãi nhau loạn xạ làm bác câu xanh không nhịn được cười. Bác đã biết tính đôi bạn hàng xóm này. Chỉ vài phút sau họ lại thuận hòa vui vẻ với nhau ngay.
7. Nhưng vài hôm sau, đứng rỉa mấy cọng rau tươi, chim câu xanh lại mong có một bạn mới.
Ăn xong bữa, chim câu xanh kêu đôi sẻ bảo:
- Tôi lại đi đây. Hẳn cô chú cũng biết tôi đi đâu chứ?
- Phải, chúng em biết rồi. Chúc bác thành công nhé!
Lần này, chim câu xanh tìm gặp một anh chim gáy. Chẳng cần nghe rõ, chim gáy đã từ chối ngay. Cuối cùng, chim câu xanh đến gần một chú chim én đang mơ mộng trên một mảnh tường và rủ chim én về ở chung.
8. - Tôi chắc chú không nhà không cửa nên mời chú về ở với tôi cho vui. Nhà tôi rộng rãi, có lá xanh che mát, có hoa ngát xông hương, như chú có ưng làm bạn với tôi thì tôi đưa chú cùng về.
Chim én vui vẻ nhận lời. Vừa thấy chim câu xanh dẫn chim én về, đôi sẻ nhảy nhót kêu:
- Hay quá! Hoan hô!
Và chim câu xanh thầm nghĩ: "Lần này ta đã tìm được người bạn như ý ta muốn!"
9. Ngày qua ngày, đôi bạn chim sống vui vẻ êm đềm trên cành bưởi.
Nhưng rồi có một chiều, bác câu xanh bắt gặp chú én buồn bã đứng nhìn mải miết về phía chân trời xa thẳm đến nỗi hầu như không còn thấy bác câu xanh đứng gần đó. Lặng lẽ, câu xanh liền sang cho vợ chồng nhà sẻ biết chuyện.
10. - Thật tôi chẳng hiểu ra sao cả! Chú én vẫn bảo với tôi rằng: nhà tôi đẹp đẽ rộng rãi, cây cối xanh tươi, mát mẻ, thế mà không hiểu tại sao chú ấy lại buồn? Hay tôi có điều gì làm phật lòng chú ấy chăng?
Chị sẻ lắc đầu:
- Không không, bác không có điều gì làm phật ý anh ấy đâu. Là loài én, anh ấy mơ ước không trung, thèm khát tự do đấy, nhưng vì nể lòng quảng đại của bác nên không tiện nói ra sợ làm phiền bác đấy thôi...
11. Chim câu xanh buồn bã gật đầu:
- Thôi, tôi hiểu rồi. Cảm ơn lời chỉ vẽ của cô chú.
Trở về, chẳng hiểu chim câu xanh đã bảo chim én ra sao mà ngày hôm sau chú én ta vui vẻ giã từ bạn với những lời cám ơn nồng nhiệt.
Thế rồi... bác câu xanh lại cô độc một mình. Tuy có hơi buồn nhưng rồi bác bỗng đổi buồn làm vui, lớn giọng gọi vợ chồng chim sẻ:
- Này cô chú se sẻ ơi! Tại sao cô chú lại chẳng sang ở chung với tôi cho vui nhỉ? Rõ thật lẩn thẩn, có cô chú ở gần đây còn phải tìm kiếm tận đâu cho mệt.
Thế là từ đó, đôi chim sẻ hồn nhiên nhưng phải cái hơi ồn ào và không mấy đỏm dàng sang chia sẻ cùng chim câu xanh ngôi nhà xinh xắn trên cành bưởi xanh tươi đầy hoa thơm ngát.
Bích-Châu
(Trích từ tạp chí Tuổi Hoa Xuân Quý Mão, 1963)
Không có nhận xét nào:
Không cho phép có nhận xét mới.