Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2025

Em Yêu Ai


Bé đặt con Miu vào lòng và đưa tay vuốt nhẹ bộ lông óng mượt của nó. Bé vẫn thích làm bạn với con Miu hơn con Tou Tou, vì Tou Tou dữ lắm, nó hay theo liếm chân bé hoài đi. Bé "o xịt" nó ra rồi đấy. Bây giờ bé chỉ chơi với con Miu thôi. Mỗi buổi tối, khi cả gia đình sum họp ở trên nhà, bé ôm con Miu ngồi cạnh bên mẹ để nghe chị Thảo và anh Hiếu học bài. Con Miu ngoan lắm, nó nằm cuộn tròn trên đi văng chăm chú nhìn chị Thảo học a, b, c. Thỉnh thoảng Miu kêu lên "meo meo" thích thú vì chị Thảo đánh vần vấp bị ba la. Bé không biết chị Thảo học cái gì mà chị ấy khóc hoài, "lêu lêu" nhé! Mai mốt được đi học bé sẽ chăm chỉ không khóc nhè như chị Thảo đâu. Tuy thế chị Thảo có cả một lô bài hát thật hay. Hôm trước chị ấy dạy bé hát: "Em có đôi bàn tay trắng trắng xinh xinh, em không vọc đất để dành ăn cơm". Bài hát đó thật dễ, bé đọc có hai lần là thuộc liền hà. Bé hát cho ba mẹ và cả nhà nghe nữa. Chị Thủy khen nức nở làm mũi bé phồng to bằng... bằng quả cà chua í.
 
Bé đưa tay dụi mắt, cả nhà đang coi Ti vi ở dưới nhà để mình bé ở đây. Chị Thủy từ dưới lên hỏi:
 
- Bé sao đó? Buồn ngủ hả?
 
Bé lắc đầu. Chị Thủy ngồi xuống bên bé, xốc bé làm con Miu hoảng sợ chạy mất. Nước mắt bé đã ươm đầy hai bên khóe, bé dậm chân:
 
- Tại chị đó... hu... hu...
 
Chị Thủy vuốt tóc bé:
 
- Nín đi chị thương, vào ngủ kẻo ba đánh đòn!
 
- Hông! Bé hổng ngủ đâu!
 
Vừa lúc ấy mẹ đi lên. Bé òa lên khóc to hơn nữa. Mẹ ngạc nhiên:
 
- Gì đó Thủy?
 
- Bé Thuận không đi ngủ nè mẹ!
 
Bé chen vào:
 
- Hông! Con hông buồn  ngủ.
 
Mẹ ngồi xuống đi văng ôm bé vào lòng: 
 
- Sao con khóc? Nói mẹ nghe!
 
Lúc ấy cả nhà bu quanh bé. Bé gục đầu vào lòng mẹ:
 
- Hu... hu... con... khát... sữa... mà chị Thủy... biểu... con... ngủ, làm... con Miu... chạy đi mất hu... hu...
 
Cả nhà ồ lên cười. Bé xấu hổ ôm thật chặt lưng mẹ và đưa tay quẹt nước mắt.
 
Một lát sau, chị Thủy lên đưa bình sữa. Bé túm lấy tu một hơi thật ngon lành. Chị Thảo thì thầm bên tai bé:
 
- Đừng khóc nữa, chị dạy cưng hát nghe!
 
Bé ngậm đầu núm vú khe khẽ gật đầu. Chị Thảo cất tiếng hát:
 
Nếu hỏi rằng em yêu ai?
Thì em rằng em yêu ba nè...
Thì em rằng em yêu má nè...
 
Bé hỏi chị:
 
- Hổng có yêu con Miu hả chị Thảo?
 
Chị Thảo lúng túng nhìn quanh rồi kề vào tai bé:
 
- Chị hổng biết!
 
Chị Thảo và bé cười lên ròn rã.
 
Mẹ tát nhẹ vào má bé:
 
- Con khỉ! Lúc nãy khóc, bây giờ cười. Coi! Cái miệng méo xẹo kìa!
 
Cả nhà cùng cười thật vui.
 
Bé lên giường ngủ, lẩm bẩm lại bài hát chị Thảo dạy:
 
Nếu hỏi rằng em yêu ai?
Thì em rằng em yêu ba nè...
Thì em rằng em yêu má nè...
 
Bé mỉm cười đi vào giấc mộng. Đôi môi hồng méo xệch và cặp mắt nhỏ vẫn còn đọng lại giọt nước mắt lóng lánh...
 
 
ĐINH THỤY MINH CHÂU       
 
(Trích tuần báo Thiếu Nhi số 41, ra ngày 4-6-1972)
 

Không có nhận xét nào:

oncopy="return false" onpaste="return false" oncut="return false"> /body>