(Cảm tác từ Truyện ngắn TÔI ĐI HỌC của
Nhà văn THANH TỊNH).
Khi cánh gió mùa thu về rất nhẹ
Buổi sáng hồng xen chút lạnh mù sương
Và lá rơi vương vãi khắp sân trường
Tôi chợt thấy tiếc thương ngày bé nhỏ !
Cũng mùa thu rất vàng xa xưa đó…
Nơi quê nhà ngập xác lá bàng rơi
Và trên cao mây trắng phủ đầy trời
Tôi nhút nhát nép mình sau lưng mẹ
Chân bước mau gót mòn vàng khe khẽ
Ngơ ngác nhìn những đứa trạc tuổi tôi
Nhưng nụ cười luôn rạng rỡ trên môi…
Và thước, vở… ôm gọn gàng đẹp đẽ !
Con đường làng vang bước chân chim sẻ
Thoáng ngại ngần nhưng cũng chút nghiêm trang
Chợt xa xa trống điểm một hồi vang…
Tôi lẩm nhẩm : “ hôm nay mình đi học ! “
Với bạn bè… tôi rưng rưng muốn khóc
Với người Thầy… nghe lạ quá đi thôi !
Với ngôi trường... như một chỗ xa xôi…
Với cảnh vật… nghe bồi hồi sợ hãi !
Lần đầu tiên tôi giật mình e ngại…
Mẹ tôi về… bóng đổ nhẹ ngoài sân
Chỉ còn Thầy với đôi mắt phân vân…
Nhìn lớp học buổi đầu chưa sắp xếp !
Suốt buổi học tôi ngại ngùng, khép nép…
Lời Thầy vang tôi trố mắt ngỡ ngàng
Nắng sân trường đã rực rỡ, chói chang…
Bỗng… thích thú với bao điều mới lạ !
Một con chim lén nhìn qua kẽ lá…
Tôi ngẩng nhìn… chim vội vỗ cánh bay
Có chút nhớ, chút rộn ràng, buồn bã…
Tôi thẫn thờ xếp vở ngóng trời mây…
TRỊNH CÔNG TRUYỀN
(Thành phố Tam Kỳ 21-8-1974)
Không có nhận xét nào:
Không cho phép có nhận xét mới.