Hồi đó ở xa lắm, tuốt mãi phía sau các dãy núi cơ, có một quả trứng. Một quả trứng nhỏ xíu, trắng bóc, gần như trong suốt.
Quả trứng buồn lắm, nó muốn
đi thăm các nơi khác.
Thế là nó lên đường, không
thèm nghĩ tới gì nữa hết, nó lăn ra đây, nó lăn ra kia, nó đi trên các nẻo
đường.
Nó lăn ra mãi như thế, cho
đến lúc nó gặp một con vịt. Con vịt hỏi:
- Anh lăn đi đâu vậy hở anh
bạn nhỏ?
Quả trứng trả lời:
- Tôi muốn đi ngắm cảnh vật.
Con vịt nói:
- Tôi cũng vậy.
Thế là chúng đi với nhau.
Quả trứng lăn, con vịt đi
lạch bạch. Chúng đi như thế một lúc thì gặp một con gà trống.
Con gà hỏi:
- Các anh đi đâu vậy?
Con vịt trả lời:
- Chúng tôi muốn đi ngoạn
cảnh.
Con gà nói:
- Tôi cũng vậy.
Và cả ba lại thẳng tiến, quả
trứng lăn, con vịt bước lạch bạch và con gà đi nghênh ngang.
Cả ba đi một lúc thì gặp một
con tôm hùm. Con tôm hùm hỏi chúng:
- Các anh đi đâu vậy?
Con gà trống trả lời:
- Chúng tôi muốn đi thăm thú
các nơi.
Con tôm hùm nói:
- Tôi cũng vậy.
Quả trứng, con vịt và con gà
trống đề nghị:
- Vậy thì cùng đi với chúng
tôi đi.
Thế là chúng lại lên đường
thẳng về phía trước mặt, quả trứng lăn, con vịt lạch bạch bước, con gà đi vênh
váo và con tôm hùm đi giật lùi.
Bỗng nhiên trước mặt chúng
hiện ra một cái dùi.
Quả trứng và con tôm ngạc
nhiên hỏi:
- Cái gì thế này?
Một giọng nhỏ nhưng chói tai
trả lời:
- Tôi là cái dùi của ông thợ
giày.
Con vịt hỏi:
- Thế mày làm gì một mình
ngoài đường vậy?
Cái dùi trả lời:
- Tôi muốn đi ngắm phong
cảnh.
Quả trứng, con vịt, con gà
trống và con tôm hùm nói:
- Cũng như bọn ta, tới cùng
đi với bọn ta đi!
Thế là cả năm lại lên đường.
Quả trứng lăn, con vịt lạch bạch, con gà vênh váo, con tôm đi giật lùi và cái
dùi nhảy lộn nhào : pích cái mũi nhọn chấm xuống đất, pắc cái đầu tay cầm chấm
xuống đất, pích cái mũi nhọn, pắc cái đầu tay cầm.
Một con bò ngừng nhai lại
khi trông thấy cả bọn đi qua. Nó hỏi:
- Các anh đi đâu mà vui vẻ
thế?
Chúng trả lời:
- Chúng tôi muốn đi ngắm
cảnh.
Con bò nói:
- Tôi sẽ đi với các anh.
Và nó theo sau bọn kia.
Một con ngựa, ở đằng kia đi
lại, gặp bọn chúng, bèn hỏi:
- Các anh đi đâu mà vui vẻ
thế?
Con bò trả lời:
- Chúng tôi muốn đi ngoạn
cảnh.
Con ngựa nói:
- Tôi đi với các anh.
Và nó đi bên cạnh con bò.
Tất cả cứ thế đi mãi, thẳng
đằng trước mặt… quả trứng lăn đi, con vịt bước lạch bạch, con gà đi vênh váo,
con tôm hùm giật lùi, cái dùi nhảy lộn nhào, con bò và con ngựa đi theo phía
sau.
Đêm đã xuống.
Trước mặt chúng hiện ra một
căn nhà. Đó là nhà của ba con chó sói, đã đi săn vắng.
Con ngựa đề nghị:
- Ta vào chăng?
Bọn kia trả lời:
- Ta đi vào.
Và mỗi con tìm thấy một góc
tiện nghi cho riêng mình : quả trứng nằm ấm áp trong đống tro tàn, con vịt và
con gà đậu trên bệ lò sưởi, con tôm hùm nằm dưới đáy một cái thùng gỗ đựng đầy
nước, cái dùi cắm vào cái giẻ lau tay, con ngựa nằm giữa căn phòng và con bò
nằm ngoài sân. Mệt nhọc vì đi nhiều nên chúng ngủ ngay và chẳng bao lâu là yên
lặng hoàn toàn.
Nhưng ba con sói, chủ nhà,
đang trên đường về.
Con già nhất, hít hít mấy
cái đánh hơi, nói:
- Hừm, tôi cảm
thấy có gì khác thường trong nhà ta…
Con thứ hai hỏi:
- Ai vô trước coi thử xem
sao?
Con trẻ nhất, nhưng không
biết sợ là gì, nói:
- Để tôi đi cho.
Và nó can đảm bước vào trước
nhất. Nó đi thẳng đến cái lò sưởi để tìm quẹt, vì tối om không thấy gì hết.
Nhưng con gà và con vịt bắt
đầu kêu cục tác, kêu cạc cạc và tệ hơn nữa, dùng mỏ mổ con sói.
Con sói hoảng sợ vì tiếng ồn
ào đó bèn đi tìm tàn lửa trong cái lò sưởi, nhưng quả trứng nhảy ngay lên mặt
nó, bôi đầy tro vào mặt con sói.
Mù cả mắt vì tro than, con
sói chạy vội về thùng nước để rửa mặt, nhưng con tôm hùm liền kẹp lấy mũi nó.
Nó vội quơ lấy cái khăn lau
tay, thì cái dùi đâm ngay vào chân trước của nó.
Hoảng vía, con sói đi giật
lùi ra phía giữa phòng, nhưng con ngựa đá cho nó một cái văng ra giữa sân, lại
rớt xuống ngay vào cặp sừng của con bò, con bò liền hất nó lên không trung.
Thế là con sói rống lên:
- Có quỉ ở trong nhà! Cái lò
sưởi kêu ầm lên, tàn than nhảy vào mặt người ta, nước trong thùng biết kẹp,
khăn lau tay biết đâm, sàn nhà biết đá và cái chĩa hất tung người lên không
trung! Trốn đi mau các bạn ơi, trốn đi mau!
Và các con sói chạy trốn vào
rừng.
Trong căn nhà yên tĩnh trở
lại, cả bọn lại đi ngủ, và sáng hôm sau, chúng lại dậy sớm lên đường đi nữa.
Chúng đi ngắm cảnh núi sông.
THU AN kể
(Trích tuần
báo Thiếu Nhi số 104, ra ngày 24-8-1973)