Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2025

Một Tấm Lòng

Hôm nay ngày chủ nhật. Thành phố Sàigòn hầu như đắm chìm trong biển lửa. Để thay đổi không khí, hàng ngàn chiếc xe nhà bóng nhoáng nối đuôi nhau vùn vụt rời khỏi "Hòn ngọc Viễn-Đông" để tiến dần về những miền thôn dã...
 
Nga cùng các em theo mẹ đi hóng mát tại Biên Hòa. Chiếc xe nhà hiệu 403 mới toanh nhằm hướng Biên Hòa vùn vụt lao tới. Ngồi trên xe, Nga thấy tâm hồn thoải mái và trí não thơ thới dưới làn gió mát hiu hiu... Đã qua khỏi xa lộ, xe ngừng lại, đậu sát lề đường, bên cụm rừng cao su mênh mông, bát ngát... Nga bước xuống xe làm vài động tác thể thao cho đỡ mỏi rồi nhìn mẹ đang ngồi lom khom bên lề đường để gọt bưởi cho lũ em của nàng ăn "giải khát" và cũng để coi chừng chúng nó tung tăng đùa giỡn.
 
Nga thong thả tẻ vào con đường mòn đất đỏ để tiến sâu vào cụm rừng cao su bát ngát... Nga chợt nghe có tiếng róc rách đâu đây, nàng liền quay mặt lại... Ồ... cả một đầm sen... Trong đầm hoa sen đua nở, vượt lên mặt nước trong xanh phẳng lì, trong những tàu lá tròn lơ lửng như chiếc bè buông trôi theo dòng nước cuốn. Một làn gió nhẹ thoảng qua. Hoa sen lắc lư, nghiêng ngả như thi nhau trình diễn những vũ khúc nhịp nhàng, lại thêm hương sen ngào ngạt thoảng qua làm cho người nữ sinh trẻ tuổi ngây ngất vì muôn ngàn ý nghĩ trong đầu. Bất chợt, Nga nhớ đến bài học thuộc lòng về hoa sen mà cô giáo lớp tư đã dạy cho nàng hồi tấm bé tại trường tiểu học Biên Hòa:
 
"Trong đầm gì đẹp bằng sen,
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng.
Nhị vàng bông trắng lá xanh,
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn..."
 
Mải nhìn đầm xen, Nga không để ý gần đấy có một chiếc xuồng con đang dần dà lướt tới. Trên xuồng, một ông lão từ từ bơi và một cô gái lia tay cắt những bông sen, nhẹ nhàng đặt xuống mạn xuồng. Ngà nảy ra ý mua một bó sen về cho mẹ chưng ở bàn thờ Phật, và nàng kêu to:
 

- Chị ơi! Đến đây cho tôi mua một bó sen.
 
Cô gái quê hái sen đang cặm cụi bó hoa thành từng bó bị kêu bất ngờ ngước mặt lên rồi cúi mặt xuống. Tưởng chị hái hoa không nghe, Nga kêu lại lần nữa và lớn tiếng hơn. Ông già bơi xuồng lướt tới. Cô gái quê gọn ghẽ trong bộ đồ bà ba đen vá nhiều nơi, ngước mắt lên, vuốt mồ hôi trán, nhìn khách. Nga đăm đăm nhìn cô gái, chợt la lên:
 
- Trời ôi! Chị Thủy!
 
Cô gái kia mừng rỡ và ấp úng:
 
- Ồ... chị... Nga!
 
Rồi chẳng nói được một lời...
 
Nga và Thủy là hai bạn gái cùng học chung một lớp hồi còn nhỏ tại trường Biên Hòa. Cha Thủy làm ruộng ở làng còn cha Nga làm công chức. Hai người tuy hoàn cảnh gia đình có khác, kẻ giàu người khó nhưng vẫn mến nhau như chị em ruột.
 
Mấy năm lộn xộn, Thủy phải thôi học về làng, còn Nga theo gia đình về Sàigòn theo đuổi việc bút nghiên...
 
Sau phút bỡ ngỡ ban đầu, Nga ân cần hỏi bạn:
 
- Chị Thủy, hiện giờ gia đình chị ra sao?
 
- Ba má Thủy mất hết rồi Nga à, Thủy chỉ còn một thân thôi.
 
Thủy buồn bã đáp lời.
 
- Thế ông lão chèo xuống kia là ai vậy?
 
Lúc ấy, ông già buông cây dầm xuống và giở nón lá đội đầu ra, khoát nước rửa mặt thì Nga rú lên:
 
- Trời ơi! Thầy! Ôi, thầy sao đến nỗi nầy?
 
Ông lão ngơ ngác nhìn...
 
- Thầy còn nhớ con không, con là Nga đây, hồi trước con học với thầy ở lớp Nhì, trường Biên Hòa.
 
Ông lão suy nghĩ một chốc rồi thốt nhỏ:
 
- Thế à? Thầy không còn nhớ nữa.
 
- Ồ! Chị Nga còn nhận ra thầy à? Thầy khổ lắm chị ơi. Mấy năm lộn xộn thầy không làm việc với Tây cứ tản cư hết chỗ nầy đến chỗ khác rồi bị máy bay bắn phải cưa chân tại nhà thương rồi đến tin hai người con của thầy cũng bỏ mình trong khói lửa...
 
Nói đến đây, Thủy không ngăn được giòng lệ.
 
Ông giáo tiếp lời:
 
- Lúc ấy thầy bị tàn tật và cô độc bơ vơ thầy định xin vào trại dưỡng lão thì may gặp cháu Thủy đây đem về nuôi thầy như cha ruột dưới nếp nhà tranh ở xóm dưới kia. Nhờ có Thủy thầy cảm thấy bớt cô độc và được an ủi nhiều. Tội nghiệp, nó làm việc vất vả lắm. Suốt năm, hết cấy đến gặt lúa, hái sen đem bán để chi độ qua ngày.
 
Thủy đỡ lời:
 
- Nhờ có thầy em cũng thấy đỡ tủi phận côi cút chị ạ!
 
Nghe qua câu chuyện, Nga nghẹn ngào và cảm phục người bạn cũ, một người bạn "dưới manh áo rách, một tấm lòng son".
 
 
TÔ HOÀNG GIANG     
 
(Trích từ tạp chí Tuổi Hoa số 19, ra ngày 25-7-1964)
 

Không có nhận xét nào:

oncopy="return false" onpaste="return false" oncut="return false"> /body>