Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2025

Dế Hang Rắn...


Nắng trưa hè thật gay gắt, oi ả. Những tia nắng hực nóng làm đảo lộn mọi vật. Trung nhìn vật gì cũng thấy lờ mờ như có hai ba hình. Sân đất như bốc hơi hết cả. Từng kẽ nứt lộ dần ra. To, nhỏ, chằng chịt lên nhau như màng nhện... Trung che miệng ngáp uể oải. Mí mắt như nặng trĩu, mỏi mệt. Tứ chi rã rời, chán nản. Trung muốn ngủ một giấc thật dài. Đã mệt. Tỉnh táo. Trung gục xuống mặt bàn, hồn thả theo mây gió lang thang...
 
- Trung ơi! Đi bắt dế không?
 
Trung nhỏm dậy như lò xo. Sinh lực đã trổ lại. Mí mắt được gỡ chì. Tứ chi hết uể oải, chúng muốn hoạt động thật hăng, đi bắt dế là thú rồi! Trung nhìn quanh, anh nó đang ở dưới bếp nấu cơm. Chắc không ai biết, Trung lách vội ra cửa.
 
- Đi bắt dế không?
 
Trung đưa ngón trỏ lên miệng ra dấu yên lặng.
 
- Đi chứ! Nói bé thôi không anh tao nghe được là hết đi.
 
Hai thằng sánh bước dưới cơn nắng trưa hè. Bóng chúng cụt ngủn, không ra hình và uể oải làm sao ấy. Trung hỏi bạn:
 
- Bắt ở đâu mày?
 
Nhã trả lời:
 
- Ngoài đồng chứ còn ở đâu.
 
- Nhưng đồng nào?
 
- Đồng ông Tiếu.
 
Trung lè lưỡi:
 
- Eo ôi! Đồng ông Tiếu nhiều rắn lắm mày ơi!
 
Nhã nói, giọng khiêu khích, liều lĩnh:
 
- Mày dám đi không? Dế hang rắn đá cừ lắm.
 
Trung suy nghĩ, sợ thì sợ thật, nhưng cũng bõ công. Dế hang rắn xưa nay vẫn mang tiếng là lì, càng be và đá hăng. Nghĩ đến chú dế vô địch trong tay mình... Trung quên hết sợ, nó bảo bạn:
 
- Đi liền sợ gì.
 
Dưới cơn nắng cháy da, Trung lầm lũi đào bới. Nó chưa bắt được con nào cả trừ mấy chú dế chó hoặc dế mái. Thằng Nhã bắt được một con rồi. To và oai hùng lắm. Mồ hôi Trung nhỏ giọt xuống đất. Mắt nó hoa lên, như quay cuồng. Óc ham thích của nó đã thắng. Trung tỉnh táo lạ lùng... Hết sẩy rồi! Một chú dế lửa đang nằm gọn trong hang, hang to bằng bàn tay nó. Trung mừng quá, nó nhìn con mồi không chớp mắt. Con dế mới đẹp làm sao! Người nó rực như ánh nắng trưa hè. Đôi râu dài và đều đặn ngo ngoe đằng mặt. Cái đầu to và thân hình cân đối. Đôi càng rắn chắc và đẹp mắt. Đúng là dế hàng vương bá đây. Trung thò tay xuống chụp gọn... Miệng nó gọi to:
 
- Nhã ơi! Tao bắt được con dế hang rắn rồi.
 
Thằng Nhã chạy lại, luôn mồm hỏi:
 
- Đâu? Đâu?
 
Trung reo to:
 
- Đúng dế hang rắn rồi.
 
*
 
Quyền buồn bã nhìn em. Tội nghiệp thằng bé, suốt buổi trưa ngoài đồng mà không bắt được con dế nào. Tấm thân nhỏ, gầy yếu không đủ sức chống lại cái nắng chang chang của buổi trưa hè. Trung ốm, nó sốt liên miên. Mê sảng và luôn mồm nói đến dế. Dế than, dế lửa rồi dế hang rắn. Thằng bé chỉ muốn có dế để chơi. Quyền buồn bã lắc đầu, nó quay lại em. Trán thằng bé lấm tấm những giọt mồ hôi mê sảng. Gương mặt nó lúc ngủ mới dễ yêu làm sao. Cái trán nhô nhô với đôi má bầu bĩnh. Quyền tưởng chừng em nó là con búp bê bày tủ kính ngoài chợ.
 
- Dế hang rắn của tao chì quá.
 
Quyền cau mày lại. Sao thằng bé mê sảng toàn là dế thôi! Quyền thương em lắm, nhưng nó không biết phải làm sao bây giờ. Quyền nhìn cái ti vi bằng nhựa trong tay em nó mà nghĩ vẩn vơ. Cái ti vi này sáng nay nó được giáo sư thưởng vì bài luận của nó hay nhất lớp. Quyền cho em, nhưng thằng Trung có vẻ khoái dế hơn. Nó tỏ vẻ hững hờ sau vài phút ham thích. Quyền nghĩ đến thằng Tiến. Thằng Tiến đã nằng nặc xin nó đổi cái ti vi để lấy mấy con dế. Quyền không chịu, nhưng bây giờ nó nghĩ khác. Dế! Ừ! Dế! Quyền lấy cái ti vi trong tay em nó rồi chạy vù qua nhà thằng Tiến. Nắng buổi trưa hè làm Quyền chóa mắt, nó chạy mau hơn...
 
- Tiến ơi! Ra tao nói cái này!
 
Tiến gầy từ trong nhà chạy ra, tay bê bát cơm rang. Mồm đầy cơm nó hỏi:
 
- Cái gì?
 
Quyền rụt rè đưa cái ti vi ra. Nó nói nhỏ:
 
- Mày đổ cho tao mấy con dế.
 
Tiến gầy nuốt hết cơm hỏi dồn:
 
- Thật hả?
 
- Ừ!
 
- Mày đợi tao tí nhé.
 
Tiến hí hửng chạy vào nhà. Quyền ủ rũ đứng dưới cơn nắng trưa hè tháng sáu. Tay mân mê giải thưởng mà nó đoạt được. Nó vặn cho hình ảnh chạy mau trên khung nhựa như còn luyến tiếc vật mà mình đã đoạt được. Quyền thấy tiếc rẻ, nhưng nó thương em hơn cái ti vi nhựa. Quyền nắm chặt tay lại.
 
- Đây mày chọn đi.
 
Con nhà Tiến đã ra, nó thay bát cơm bằng cái hộp giấy vuông. Nó mở nắp hộp ra, hơn chục con dế bị giam lỏng trong đấy. Quyền trố mắt, nó không biết chọn con nào bây giờ. Thằng Tiến dục nó:
 
- Tao đổi cho mày 5 con đấy.
 
Những 5 con! Nó không biết chọn con nào bây giờ. Biết em nó thích con nào. Quyền hỏi:
 
- Mày có dế hang rắn không?
 
- Có chứ! Ba con lận.
 
- Mày bắt cho tao ba con dế hang rắn đi.
 
- Dữ vậy mày! Dế hang rắn đá gồ lắm!
 
- Tao chỉ lấy ba con thôi!
 
- Thật không?
 
- Thật!
 
- Vậy để tao bắt cho.
 
Quyền nhìn thằng Tiến, tay nó thoăn thoắt như người lành nghề. Quyền cầm hộp dế trong tay, lòng nó muốn nhảy theo tiếng gáy của ba con dế hang rắn. Quyền chạy bay về nhà... Nó đặt hộp dế ngay cạnh em nó, thằng bé đang ngủ say, chắc giấc ngủ mê sảng. Quyền múc cháo ra tô bưng lên... Nó lay em dậy:
 
- Trung! Dậy ăn cháo.
 
Thằng Trung mở mắt ra, nó nhìn tô cháo muốn lắc đầu... Không, rõ ràng có tiếng dế gáy. Không lầm được. Trung ngồi dậy. Tiếng gáy sát bên nó. Trung quay lại, vồ lấy hộp giấy mở ra xem. Đúng rồi! Dế hang rắn. Không phải một mà những ba con. Trung mừng quá, nó vội vàng ăn cháo lấy sức. Quyền nhìn em, lòng rộn rã niềm vui. Ngoài kia, trời còn nắng chang chang, nhưng nó không cảm thấy nóng. Tiếng dế gay như chung mừng với nỗi vui của nó...
 
 
T. Đ Tuấn Đoàn       
 
(Trích tuần báo Thiếu Nhi số 50, ra ngày 6-8-1972)
 
oncopy="return false" onpaste="return false" oncut="return false"> /body>